IITi 2:24-25 IPhi 5:3 Lu 22:24-27
Một cám
dỗ lớn đối với các mục sư là tạo nên luật lệ để khống chế dân sự mình. Điều này
thường xảy ra vì cảm giác bất an, thiếu hiểu biết hoặc thiếu kiên nhẫn đối với
tiến trình thuộc linh của họ.
Một số
hội thánh thường đặt ra qui luật này, qui luật nọ trên một tình huống nào đó.
Chẳng hạn, “Các sinh viên không được phép... (thế này) hoặc (thế nọ)...” Đó là
một thứ qui luật hay luật pháp trong hội thánh.
Phương
sách này sẽ chẳng làm thay đổi được ai. Nếu phải rập khuôn theo luật lệ, thì họ
đang bước đi theo sự công bình của quí vị chớ không phải là của chính họ. Điều
này có khuynh hướng phát sinh ra những kẻ rập khuôn hay hoặc những người nổi
loạn, chớ chẳng thay đổi được bề trong của con người.
Tước đi quyền chọn lựa chính là đoạt mất sự tự nguyện thuận phục Đức Chúa
Trời. Viết cho hội thánh Cô-rinh-tô, sứ đồ Phao lô nói ông không muốn áp đặt
luật lệ lên đức tin của họ! Thiết lập luật lệ chỉ khiến cho càng có khuynh hướng
phá đổ cách mãnh liệt.
Công việc
của người chăn bầy là “khải đạo bằng sự khôn ngoan” để nêu ra những hậu quả của
những hành động thiếu khôn ngoan. Đại loại hãy nói như vầy, “Có lẽ anh chị em
cũng khá mạnh mẽ để chịu nổi sự cám dỗ, thử thách này, tuy nhiên hậu quả của
việc làm ấy sẽ đặt một tiền lệ cho những anh chị em yếu đuối.”
Dân sự
dường như thích đáp ứng với một lời khuyên bảo sáng suốt hơn là một luật lệ. Họ
sẽ nhìn nhận thẩm quyền của quí vị qua sự khôn ngoan. Chúa Giê-xu đã trở thành
sự 'Khôn ngoan' đối với tôi trước khi thành 'Chúa'. Khi nhận biết sự khôn sáng
của Ngài vượt xa sự hiểu biết của mình, tôi bèn sấp mình trước uy quyền Chủ tể
của Ngài.
Bao lâu
quí vị muốn thiết lập luật lệ, dân sự có khuynh hướng muốn phá đổ, bởi vì cái
bản chất tội lỗi vốn ở trong chúng ta. “Luật pháp
khiến cho tội lỗi thêm nhiều.” Ro 7:6-9. Tốt hơn là hãy nói, “Đây là một
việc làm tốt.” Hoặc, “ ..nên xem đây là một chỉ dẫn hay lời góp ý.” Giao ước Mới
là “sự giáo huấn” được xức dầu đem lại sự thay đổi bên trong, trong khi Giao ước
Cũ là ‘luật pháp’ - làm đi! Nếu không thì liệu hồn! Chúng ta phải dạy thế nào để
gặt hái sự đáp ứng từ trong lòng của dân sự. Để rồi lời lẽ và sự khôn ngoan sẽ
ghi tạc trong tâm khảm họ.
Trẻ em
đến độ tuổi nào đó thì cần luật pháp, nhưng một khi đã đến tuổi thiếu niên,
chuẩn bị làm người lớn, thì điều này cần thay đổi. Quí vị phải buông chúng ra,
thường là khá miễn cưỡng. Chúng phải tự tìm ra nền tảng công bình cho chính
mình. Cho đến thời điểm này thì chúng vẫn được che chắn an toàn trong tay quí
vị. Khi chúng thoát khỏi sự công bình áp đặt của cha mẹ, quí vị thường phải trải
qua một cơn chấn động nào đó. Đôi khi phải để chúng làm những điều mà mình không
thích. Dầu vậy, cần phải cho phép sự thay đổi hệ trọng này xảy ra, (bởi ân điển,
để Đức Chúa Trời sẽ ban cho theo từng hoàn cảnh, và cầu nguyện rất
nhiều).
Nếu không
chịu buông ra, quí vị chỉ tạo ra một phiên bản rập khuôn hoặc một kẻ nổi
loạn.
Điều này
cũng áp dụng cho hội thánh. Nếu áp dụng luật pháp, quí vị sẽ tạo nên một loại
hội thánh rập khuôn mà bề ngoài xem có vẻ tiến bộ nhưng thực chất bên trong lại
xa cách với khuôn mẫu của Chúa Cứu Thế.
Giao ước
Mới đề cao sự thay đổi nội tại.
Nhiều năm
trước, tôi được đọc lá thơ của một người tin kính Chúa đã giúp ích tôi rất
nhiều. (Những lá thư ấy đã được xuất bản sau khi ông qua đời.) Ông nhận được một
bức thư phàn nàn về những điều đáng chê trách mà Cơ-đốc nhân thực hành do giữ
theo lối sống Cơ-đốc chân chính.
Câu trả
lời của người tin kính Chúa ấy là “nhiều lần tôi cũng đã xem xét những sự bất
nhất này và tìm kiếm Chúa để có câu giải đáp. Tôi tin cách tốt nhất để hành sử
là:
1. Tra
cứu Thánh kinh để tôi biết cách sống công chính trước mặt Đức Chúa Trời
.
2. Bởi
sức Chúa tôi hết lòng sống theo Lời Ngài.
3. Dạy dỗ
người khác sống theo Lời Ngài.
4. Để
chính Đức Chúa Trời tác động Lời Ngài vào đời sống của dân sự.
Nếu làm
nhiều hơn thế, bằng cách đưa vào một bộ luật luân lý hay luật pháp, chẳng hạn,
‘Đây là chân lý mà hội thánh tin,’ thì rốt cuộc sẽ làm hạn hẹp chân lý, kết quả
đem lại chỉ là bè phái chia rẽ và nô lệ.”
Con đường
ân điển bao gồm đức nhẫn nhịn. Một mục sư nóng tính có khuynh hướng đặt ra luật
lệ, nhưng một người chăn nhân từ và kiên nhẫn sẽ cứ đi với bầy của mình qua
hoang mạc trong tiến trình thay đổi chậm chạp. Người chăn cần đồng hóa với bầy
chiên trong quá trình này, thừa nhận mình cũng có những sai lầm cần thay
đổi.
Quí vị và
dân sự mình đang cùng đi với nhau. Quí vị không cỡi trên họ bèn là dẫn dắt họ.
Hãy nhớ lại Môi-se đã đi vào hoang mạc trước con dân Israel. Điều này khiến ông
có đủ phẩm chất để sau này dẫn dắt họ qua cuộc hành trình gian nan vào đất
hứa.
Nguyên
tắc Giao ước Mới này được áp dụng cho mọi chức vụ, không chỉ dành cho quí mục
sư, sẽ giúp quí vị trở thành một người cha, người mẹ kiên nhẫn, khôn ngoan và
hiểu biết trong Chúa.
Chúng ta
phải tác động trên tấm lòng cách liên tục, như thế sự biến đổi nội tâm sẽ nảy
sinh ra sự thay đổi bề ngoài. Nếu không làm như thế, chúng ta sẽ thất bại trong
công tác và nhiều khi phải thất vọng nhiều trong chức vụ.
Trong
trường hợp hạn hữu, hành động này đi quá xa có thể bao gồm tinh thần khống chế
và phù thuật. Đây là chỗ mà cái tôi của người lãnh đạo ấy phải khống chế. Một
mục sư mạnh mẽ đứng một mình không có một nhóm vây quanh dễ rơi vào nhược điểm
này hơn. Ông có thể trở thành người câu nệ luật pháp và kiểm soát ngưới
khác.
Tôi nhớ
một tín hữu nọ rất mê TV, lúc nào cũng thấy anh ngồi trước màn hình. Có một
người anh em khác trong hội thánh rất nóng nảy muốn thấy anh bạn trẻ này tiến bộ
trong Chúa nên đã đến nhà anh ta đem cái TV đi. Thay vào đó sắp đặt cho anh ta
học Kinh Thánh. Như đã đoán trước, điều này chẳng thay đổi được anh ta bởi vì
không có sự xác tín và thay đổi nội tâm. Trong khoảng một tháng xem ra có vẻ
thay đổi, nhưng chẳng bao lâu anh ta trở lại mê đắm cái TV. Thật ra, còn tệ hại
hơn trước.
Quí vị
phải để cho Đức Chúa Trời hành động trong con người trong khi giúp đỡ và cầu
nguyện cho anh chị em ấy. Một khi người ấy chịu thay đổi, thì chính anh chị em
ấy sẽ xử lý cái bên ngoài (TV).
Trước khi
khải đạo, quí vị thường phải chuẩn bị họ cho những gì mình sắp chia sẻ. Quí vị
có thể hỏi, “Anh (chị) có muốn thay đổi không? Anh (chị) đã chuẩn bị cho những
thay đổi trong cuộc đời chưa? Anh (chị) muốn được hoàn toàn thay đổi chứ?” Có
khát vọng thay đổi hay không? Nếu có, khi ấy bạn có thể làm việc với
họ.
Có lẽ quí
vị sẽ hỏi, “Ông bảo là không nên có luật lệ, thế nhưng về thẩm quyền lãnh đạo
trong hội thánh thì sao? Làm thế nào để thực thi quyền này?”
Thẩm
quyền và kỷ luật thì buộc phải có, nhưng không cần có luật pháp. Thẩm quyền
không phải là sự ‘khống chế’. Thẩm quyền là một chiếc áo choàng hay là ân tứ từ
Đức Chúa Trời và nó nhận lấy năng quyền thuộc linh qua từng trải và sự khôn
ngoan. Đức Chúa Trời đề cao nguyên tắc thẩm quyền. Nếu Ngài không làm thế ắt
chúng ta phải điên đảo mất.
Thẩm
quyền là một đề tài lớn, mà tôi không muốn mở rộng ở đây.